Một người ngẩng đầu, một người cúi xuống.
Như một sự ăn ý, cũng như sự sắp đặt của số phận.
Khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, Tống Chiêu Lễ bị sặc khói, anh không ho, nhưng lồng ngực đau nhói.
Một lúc sau, Tống Chiêu Lễ khàn giọng hỏi: "Sao vẫn chưa ngủ?"
Đêm yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng kim rơi.
Giọng nói của Tống Chiêu Lễ vang lên đặc biệt rõ ràng trong màn đêm.
Kỷ Tuyền cúi đầu nhìn anh, trên người khoác một chiếc khăn choàng màu xanh lam, môi đỏ mấp máy: "Ngủ một lúc rồi, tỉnh dậy ra hóng gió."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT