Giọng điệu của Tống Chiêu Lễ khi nói chuyện cứ như một tên công tử trăng hoa.

Liêu Bắc nhìn chằm chằm anh ta, cảm thấy câu nói này có chút quen tai.

Ở một nơi khác, mẹ Kỷ bưng hai đĩa sủi cảo vừa mới luộc xong lên bàn.

Kỷ Tuyền tiến lên định dùng tay bốc, vừa mới chạm vào mép chiếc bánh thì đã bị mẹ Kỷ dùng đũa đánh vào mu bàn tay: "Rửa tay chưa?"


Kỷ Tuyền đau đớn "hít" một tiếng rồi rụt tay lại: "Không sạch thì ăn cũng không chết được."

Mẹ Kỷ nhìn cô cười cưng chiều: "Nói bậy."

Kỷ Tuyền: "Ngũ Thư bảo đấy."

Mẹ Kỷ: "Ngũ Thư có biết con đang âm thầm đổ cái nồi to này lên đầu con bé không?"

Kỷ Tuyền cười nũng nịu, không hề có chút hình tượng nữ cường nhân ở ngoài: "Không được để cô ấy biết."

Mẹ Kỷ cười rồi trừng mắt nhìn cô: "Đi rửa tay."

Kỷ Tuyền bĩu môi, ba bước quay đầu một lần, lưu luyến nhìn hai đĩa sủi cảo trên bàn rồi đi vào nhà vệ sinh.

Sau khi rửa tay xong, Kỷ Tuyền ngồi vào bàn, vừa định đưa tay ra thì mẹ Kỷ đã đưa đôi đũa cho cô.

Kỷ Tuyền ngẩng mắt lên: "Mẹ, có phải đây là gọi là lừa gạt không."

Mẹ Kỷ: "Mẹ gọi đây là văn minh nhân loại."

Hai mẹ con đã rất lâu không được ăn cơm cùng nhau, mẹ Kỷ bề ngoài thì có vẻ nghiêm khắc, nhưng thực tế tính cách của bà lại khá nhu nhược.

Cũng chính vì vậy, Kỷ Tuyền mới buộc phải gồng mình lên để gánh vác mọi chuyện.

Ăn được một nửa, mẹ Kỷ gắp cho Kỷ Tuyền một chiếc sủi cảo rồi hỏi: "Con nói với Tiêu Tấn là con đã có bạn trai mới rồi, thật hay giả đấy?"

Kỷ Tuyền nghẹn lại, biết không thể nào tránh được, cô trả lời một cách mập mờ: "Vâng."

Mẹ Kỷ không tin, nhìn thẳng vào cô: "Thật sao?"

Kỷ Tuyền đưa tay lấy ly nước ép trước mặt uống một ngụm, muốn phủ nhận, nhưng nghĩ đến sau này còn có “n” chuyện phải giải thích, nên câu phủ nhận kia vẫn không thể nào thốt ra được.

Nếu cô nói với mẹ Kỷ rằng bạn trai mới chỉ là giả, mẹ cô chắc chắn sẽ hỏi về chuyện đêm hôm đó Tiêu Tấn đã kể.

Mà nhắc đến đêm đó thì không thể tránh khỏi việc cô bị bỏ thuốc.

Rồi mẹ cô chắc chắn sẽ tự trách bản thân, thậm chí còn khuyên cô quay về Diêm Thành.

Mọi chuyện sẽ giống như cuộn len rối, càng gỡ càng rối.

Nghĩ đến những điều đó, Kỷ Tuyền đành phải gượng gạo trả lời: "Thật ạ."

Kỷ Tuyền trước giờ chưa từng nói dối mẹ Kỷ, nên khi nghe thấy cô trả lời chắc chắn như vậy, mẹ Kỷ cũng không nghĩ nhiều nữa mà chỉ lo lắng hỏi một câu: "Người thế nào?"

Kỷ Tuyền bịa chuyện: "Cũng khá tốt ạ."

Mẹ Kỷ: "Anh ta làm gì?"

Kỷ Tuyền: "Giống con thôi."

Mẹ Kỷ tò mò hỏi: "Cũng là người của Vạn Thịnh à?"

Lần này Kỷ Tuyền không dám nói bừa: "Không phải ạ."

Mẹ Kỷ hồ nghi: "Vậy là người ở đâu?"

Kỷ Tuyền mím môi, vì quá hoảng hốt nên không cẩn thận cắn phải miếng thịt trong miệng: "Của Tống Thị ạ."

Công ty bất động sản ở Thanh Thành chỉ có vài cái tên nổi bật. Không thể nói là Vạn Thịnh, lỡ sau này mẹ cô chuyển đến Thanh Thành, đồng nghiệp vô tình nói ra thì phiền phức. Vinh Thăng lại càng không được, chưa cần người khác nói ra thì Tiêu Tấn đã vạch trần cô rồi.

Những công ty khác cô cũng không quen, chỉ còn lại Tống Thị của Tống Chiêu Lễ.

Nghe Kỷ Tuyền nói là Tống Thị, mẹ Kỷ gật đầu nói: "Nghe qua rồi, trên ti vi hay thấy, là một công ty lớn."

Kỷ Tuyền thấp giọng đáp: "Vâng."

Mẹ Kỷ lại nói: "Hồi xưa bố con còn muốn hợp tác với Tống Thị đấy, đã tiếp xúc qua vài lần, sau này..."

Vừa nói, mẹ Kỷ đột nhiên im bặt, mím môi thành một đường thẳng.

Kỷ Tuyền biết mẹ Kỷ không muốn nhắc đến chuyện của bố Kỷ trước mặt cô, cũng không muốn làm khó bà, cô khẽ mỉm cười rồi nói: "Nếu mẹ không muốn nói thì mình đổi chủ đề khác ạ."

Mẹ Kỷ hít một hơi, điều chỉnh lại cảm xúc rồi hỏi: "Khi nào con có thời gian thì đưa bạn trai con về nhà cho mẹ xem mặt nhé."

Nói xong, liếc nhìn tờ lịch treo trên tường: "Cuối tuần sau đi, cuối tuần sau là ngày tốt đấy."

Kỷ Tuyền: "..."

Sớm biết thế cô đã không nên để mẹ mình đổi chủ đề.

Mẹ Kỷ vừa dứt lời, thấy Kỷ Tuyền im lặng liền thở dài: "Chuyện người yêu của con, mẹ nhất định phải xem mặt kỹ càng. Hồi trước với Tiêu Tấn là mẹ đã quá nuông chiều con..."

Nhắc đến Tiêu Tấn, Kỷ Tuyền như thể có một con ruồi mắc trong cổ họng, vừa buồn nôn vừa ghê tởm: "Vâng."

Vào buổi tối, Kỷ Tuyền tắm xong nằm trên giường gọi video với Ngũ Thư.

Ngũ Thư ở đầu dây bên kia cười ngặt nghẽo: "Không phải chứ, hahaha, cuối tuần sau cậu định đi kiếm bạn trai ở đâu để dắt về cho dì xem vậy?"

Kỷ Tuyền khó chịu dựa vào thành giường day day trán: "Không biết."

Ngũ Thư nháy mắt tinh nghịch: "Tuy rằng tôi luôn phản đối cậu có quan hệ với Tống Chiêu Lễ, nhưng mà nhìn tình hình hiện tại thì ngoài Tống Chiêu Lễ ra thì hình như cũng không có ai cả, nếu không được thì cậu cứ tạm chấp nhận anh ta đi?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play