Hoàng Nhất Hưng nén nước mắt, nhìn sắc mặt Gia An Đế đều đã tái xanh, nhưng vẻ mặt vẫn khát vọng nhìn chằm chằm hài tử.
Ông vươn tay nhận lấy đứa nhỏ, một cục nho nhỏ được bọc trong tã lót, vừa nhỏ vừa mềm, giống như chồi liễu mới sinh, giống như dùng sức là sẽ có thể bẻ gãy.
Hoàng Nhất Hưng ôm đứa nhỏ, trịnh trọng đặt ở trong ngực Gia An Đế bên giường, ông đã không còn sức ôm đứa nhỏ, lại cố gắng vây đứa nhỏ vào trong ngực, trong miệng đứt quãng cười:
"Tam Lang, Truy nhi của trẫm, khóc cái gì?"
Thần trí của ông đã có chút không thanh tỉnh, không phân biệt được Yến Chiêu cùng Yến Truy, thậm chí ông đã không nhớ rõ tôn tử của mình mới vừa sinh ra, mà nhầm lẫn hài tử lúc này là Yến Truy năm đó mới sinh ra.
Trí nhớ của ông trở lại hai mươi mốt năm trước, khi Yến Truy vừa mới sinh ra, trên mặt Hoàng đế lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nhẹ giọng dỗ dành đứa nhỏ trong ngực, kêu 'Truy nhi không khóc'.
Khi đó ông cũng không phải mới được làm cha, nhưng hai đứa con trai trước đó, có lẽ là lúc sinh ra, tuổi ông còn quá trẻ, còn không hiểu được cảm giác làm cha.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT