Du Chiêu Thành nhìn bộ dáng điên cuồng của Trương Tuần, càng sinh lòng chán ghét hành động như chó cắn lẫn nhau sau khi một đảng của Dung Đồ Anh thất bại, hừ lạnh một tiếng.
Chỉ là hắn vẫn ra hiệu buông Quách Bá ra, lại nghe Quách Bá nói, thì nhìn chằm chằm Quách Bá đánh giá một lúc lâu.
Danh hào năm đó của Quách Chính Phong, Du Chiêu Thành tự nhiên cũng biết.
Thế nhưng vị văn sĩ áo xanh trước mặt này quần áo đầy nếp nhăn, khi bọn họ được phát hiện, cũng không có thể diện quang vinh gì.
Nhìn không ra có chỗ đặc thù gì.
Nhưng Du Chiêu Thành người này lớn lên cao lớn khôi ngô, lại ăn nói có ý tứ, mày rậm mắt to, làm cho người ta vừa nhìn liền có chút sợ hãi, không ít người bị hắn nhìn, định lực hơi kém một chút, trong lòng nếu có quỷ, thì khi bị hắn nhìn, tất sẽ hiện ra vẻ bối rối.
Quách Bá lại chỉ cười nhìn thẳng vào mặt hắn, Du Chiêu Thành liền vẫy vẫy tay, sai người lấy vật phẩm của hắn đến đây, hắn trước bói một quẻ, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play