Nơi đó là cửa chính của cung uyển, cách Dung phủ cũng không xa.
"Trở về Dung phủ, Dung gia còn có tử sĩ, tư binh hơn hai ngàn người, cũng đủ để chúng ta lao ra khỏi thành Lạc Dương rồi."
Chỉ cần ra khỏi thành Lạc Dương, đến lúc đó Yến Truy muốn giết y, cũng không phải đơn giản như vậy.
Dung Đồ Anh nói xong lời này, đám người Trương Tuần đã sớm hoảng hốt tự nhiên không chút do dự đi theo phía sau y.
Đoàn người đã sớm không còn tham vọng bừng bừng như lúc mới vào cung, chỉ lo chạy về phía đông Vọng Tiên môn, mỗi người đều giống như ruồi không đầu, chạy loạn lộn xộn, ai cũng sợ chạy chậm, rơi vào tay Yến Truy.
Hoàng đế bị kéo chạy về phía trước, ho đến mức muốn tắt thở.
Mấy người đỡ ông chê ông vướng bận, kéo ông chạy một đoạn, phát hiện xa xa đã bị mọi người bỏ lại, truy binh phía sau càng ngày càng gần, Dung Đồ Anh ở phía trước dưới sự bảo vệ của thị vệ, đi cực nhanh, cơ hồ không chú ý tới bên này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT