Nói cách khác, binh lực tổng cộng của Trung Tín quận vương phủ ước chừng từ bốn vạn năm đến năm vạn năm tầm đó, nhiều hơn nữa cũng sẽ không vượt qua, con số này còn bao gồm cả tàn binh già yếu của Tây Kinh.
Không biết vì sao, Dung Đồ Anh nghe đến đây, lại luôn có một loại dự cảm không tốt dâng lên trong lòng.
Hoàng đế nhìn như không chút để ý, lại ghi nhớ mọi việc trong lòng, một câu liền điểm ra chỗ yếu hại.
"Lăng Hiến lĩnh ba vạn tinh binh công chiếm Định Châu, như vậy trong Tây Kinh, liền có một vạn năm đến hai vạn binh lực." Ngoại trừ người già yếu, thế lực lưu thủ Tây Kinh nhiều nhất chỉ có một vạn năm.
Dung Đồ Anh vừa nghe lời này, liền cảm thấy rất không ổn, nhíu mày, suy đoán thái độ này của Gia An Đế, sợ là cố ý khai chiến, chẳng lẽ là muốn thừa dịp Lăng Hiến không ở Tây Kinh, hốt ổ của hắn ta.
Nếu cứ như vậy, đến lúc đó một chiêu này của Lăng Hiến đánh vào Định Châu, xâm nhập chiếm đất, liền hóa chủ động thành bị động, là chân chính bị nhốt trong đó.
Y suy nghĩ mình có nên sai người báo tin cho Lăng Hiến hay không, nếu nhất định phải chiến, cũng phải đổi tướng lĩnh thành người mình mới được, lại nghe trong phân tranh lộn xộn, Vương Thực Tuế lớn tiếng hô:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT