Trong cung một mảnh tĩnh mịch, khóe mắt Phó Minh Hoa nhìn thấy cằm căng thẳng cùng đôi mắt ửng đỏ của Hoàng đế.
Làm quân chủ, vào lúc này ông biểu hiện sự tự chủ mà lại nội liễm, không có cực kỳ bi thương, lại mơ hồ làm cho người ta thổn thức cảm thán.
Gian ngoài truyền đến tiếng gào khóc, Dung phi bi thương khóc rống, khi người bà ta còn chưa tới, thì tiếng khóc đã truyền vào trong điện.
Gia An Đế quay đầu lại, trong nháy mắt vẻ mặt sắc bén phi thường, trong mắt mang theo mũi nhọn còn chưa hoàn toàn đè xuống.
Phó Minh Hoa bị ánh mắt này làm cho khiếp sợ, lông tơ sau lưng dựng ngược lên, theo bản năng cúi đầu, trái tim co rụt lại, lập tức đập rất nhanh.
Một khắc này Hoàng đế tiết lộ ra sát ý, khiến nàng kinh sợ theo bản năng. Lúc này ánh mắt Gia An Đế khiến nàng nhớ tới trong Thừa Hương điện của Dung phi, lúc Dung Tam Nương qua đời, khi Hoàng đế nhìn nàng một cái đã tạo nên áp lực cho nàng.
Nhưng lúc này Hoàng đế không nhìn nàng, hơn nữa ánh mắt lúc ấy so với lúc này, loại áp lực đó làm sao bằng một nửa lúc này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play