Trước mặt Dung phi đặt một đĩa cam mới lột xong, mùi vị kia Lê Ảo ngửi thấy cũng đều cảm thấy ê răng, nuốt nước bọt, bà ta lại ăn đến mặt không đổi sắc.
Một bên Bão Ngôn nửa quỳ xuống đất, giơ hai tay lên, trải khăn tay trước mặt Dung phi, đón lấy hạt bà ta phun ra.
"Ban thưởng Trương Mâu? Ngay cả người của thái y thự cũng muốn mượn sức sao?" Dung phi duỗi tay ra, Bão Ngữ liền lấy khăn tay vắt qua nước nóng, lau sạch ngón tay thon dài như gọt hành của bà ta.
"Chẳng lẽ là ta quá để ý đến nàng? Hay là nàng giờ đã đến bước đường cùng, thấy ngày đó Hoàng Thượng đối với ta có nhiều che chở, mà hoảng hốt?”
Dung phi nhíu mày, tinh tế suy tư một phen, chỉ sợ mình đánh giá sai tâm sự của Phó Minh Hoa.
"Quên đi, cho dù như thế nào, Trương Mâu cũng không giữ lại được." Bà ta khoát tay áo: "Lúc trước Thượng Minh cho giáo huấn còn chưa đủ.”
Bà ta ôm bụng, Lê Ảo nhìn bộ dáng này của bà ta, không khỏi nhẹ giọng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT