Mang theo sứ mệnh của Thôi gia, bước vào Lạc Dương, Thôi quý phi không còn có một ngày an bình.
Bà chưa từng ngủ thật ngon, khi đó sợ mình chết, về sau lại sợ nhi tử bị hại.
Hàng năm bất kể là mùa đông khắc nghiệt hay là mùa hè nóng bức, bà đều hết sức sợ lạnh: "Cái loại cảm giác này, đại tẩu hiểu không? ”
Đại Tạ thị nuốt nước bọt, nói không nên lời.
"Đại tẩu luyến tiếc Tứ Lang, nhưng đại tẩu còn có Lục Lang cùng Thất Lang, còn có đại ca ta, còn có cả Thôi gia."
"Bây giờ, đại tẩu muốn làm như thế nào đây?" Thôi quý phi đưa tay bụm lấy ngực, nở nụ cười, bà vươn tay đè lên tóc mai, một cây trâm hoa lại bị đụng nghiêng.
Bà vươn tay sờ soạng, lấy xuống, lại một lần nữa cài lên: "Nói đến cũng là hữu duyên. A Nguyên ngày đó từng ở chỗ này, cùng vẻ mặt lúc này của đại tẩu giống nhau như đúc. Ta tính toán thời gian, đều đã qua sáu bảy năm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play