Yến Truy nói lời này ra khỏi miệng, làm cho nàng ta tựa như bị người ta tát cho một bạt tai.
Ánh mắt khinh bỉ của người chung quanh khiến cho thân thể kinh hoảng, Quách Anh đột nhiên ôm ngực, giãy dụa xuống ngựa:
"Hoàng thượng, thân thể thần không dùng được, gần đây luôn cảm giác lực bất tòng tâm. Gia phụ bây giờ tuổi tác đã cao, bên người cũng không thể không có tiểu bối tận hiếu. ”
Hắn đột nhiên mở miệng, Dung phi cười lạnh hai tiếng, cơ hồ có thể đoán được Quách Anh lời muốn nói kế tiếp.
Bà ta lạnh lùng nhìn chằm chằm Yến Vĩ, chỉ hận không thể ngày đó nàng ta chết cùng Giản Thúc Ngọc, chết ở bên ngoài, không cần trở về mới tốt.
Vẻ mặt Gia An Đế lúc này hết sức ý vị sâu xa, ánh mắt của ông ý vị thâm trường, từ trên cao nhìn xuống Quách Anh trước kia còn chắn ở trước mặt ông.
Tiếng ấm quân đang xua đuổi heo rừng truyền đến, xen lẫn tiếng kêu thảm thiết của heo, có tại nạn ngoài ý muốn của thế tử Trung Tín quận vương phủ, lúc này không ai dám dùng tên nữa, chỉ sợ thật sự có mũi tên 'không có mắt'.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT