Phó Minh Hoa nhắm mắt lại, tùy ý để Tử Tuyên tháo đồ trang sức quý xuống, lập tức cảm giác cả người đều thoải mái hơn rất nhiều.
Sau khi rửa sạch mặt, thay đổi trang sức hoa phục kia, nàng thiếu đi vài phần già dặn, lại có thêm chút cảm giác ngây ngô của thiếu nữ.
Mặt mày dịu dàng mịn màng, tựa như một đóa mẫu đơn tản ra mùi thơm thanh nhã.
Chỉ là vẻ mặt dịu dàng kia không thay đổi, trấn định tự nhiên, khiến người ta không dám xem thường.
Bích Lam nửa quỳ xuống, thay nàng xoa nắn bàn tay trắng như ngọc, nghe Phó Minh Hoa chậm rãi nói:
"Bà ta thật ngu ngốc." Nàng lại thở dài một tiếng, "Cho nên mới nói không sợ bà ta, cho tới bây giờ, trưởng tử của Dung đại phu nhân đến tột cùng chết dưới tay ai, coi như bà ta đều trong sương mù."
Hôm nay còn trợn mắt nhìn nàng, khó trách trưởng tử đi Mạc Châu liền không trở về được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT