Lúc nói chuyện, Phó Minh Hà vươn thay sờ sờ bụng của mình, có chút u sầu: "Nhưng trong bụng muội vẫn không có tin tức."
Vài ngày trước thân thể Phùng Vạn Ứng đã trở nên tốt hơn một chút, nàng ta bèn ám chỉ việc viên phòng.
Nhưng Phùng Vạn Ứng không muốn hại nàng ta.
Kể từ sau khi bị ngã, tuy rằng đã dưỡng tốt thân thể, nhưng Phùng Vạn Ứng vẫn cảm thấy thân thể suy yếu. Tuổi của ông ta đã không còn nhỏ nữa, cũng không ở với nàng ta cả đời được.
Sau này, nàng ta vẫn còn một chặng đường dài phía trước, ông ta đã từ chối một vài lần, nhưng Phó Minh Hà lại hết sức kiên quyết.
Tính cách của nàng ta là như thế, quá cứng nhắc sẽ dễ hỏng việc. Khi đó chán ghét Phùng Vạn Ứng, cho dù ông ta nịnh nọt cam đoan như thế nào, nàng ta chỉ cảm thấy ông ta vô cùng chướng mắt, cũng không cảm kích sự an bài của ông ta.
Nhưng hôm nay thích, biết rõ phía trước là vực sâu vạn trượng, cũng không ngần ngại tiến về phía trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT