"Người nhìn nô tài làm gì?"
Giang ma ma thở dốc hai tiếng, có chút cố sức hỏi Phó Minh Hoa.
"Ta chỉ muốn nhìn ma ma nhiều thêm một chút." Phó Minh Hoa ấm giọng trả lời, Giang ma ma giống như cảm giác được điều gì, vành mắt hơi đỏ lên: "Nô tài có gì đáng xem."
"Ma ma trong lòng ta chính là tốt nhất, ta muốn nhìn ma ma thêm vài lần." Phó Minh Hoa nói lời này thì dừng một chút, Giang ma ma có chút ít hốt hoảng vươn bàn tay gầy như que củi, sờ lên đôi má đã hóp đi không ít của mình: "Tương lai nô tài khỏi bệnh, mỗi ngày đều hầu hạ ở bên cạnh người, sợ là vương phi sẽ ngại nô tài phiền chán."
Vành mắt Phó Minh Hoa đỏ hoe, chịu đựng nỗi khó chịu trong lòng, lắc đầu:
"Toàn ca nhi hôm nay làm việc ở điền trang bên ngoài Long Môn Sơn."
Giang ma ma cũng biết rõ chuyện nhi tử đi vào Lạc Dương, lúc này nghe Phó Minh Hoa nhắc đến, cũng có chút hoảng hốt, vội vàng muốn đứng dậy, Phó Minh Hoa lại đột nhiên vươn tay ôm lấy bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play