Cũng không biết có phải trong phòng có hạ nhân đi ra ngoài thông báo hay không, triều thần đang nói chuyện biết rõ nàng là ai, bên ngoài Phùng Vạn Ứng vừa đầu đầy mồ hôi vừa cầu mọi người cứ việc trêu ghẹo ông ta, chứ đừng có chọc Phó Minh Hà, từ lúc đó, tiếng mọi người ăn nói bậy bạ bỗng nhỏ đi rất nhiều.
Nàng buông bàn tay Phó Minh Hà ra, Phó Minh Hà cắn môi, kìm nước mắt nói: "Sao ngươi lại giúp ta?"
"Chỉ là tỷ muội thôi."
Thật ra Phó Minh Hà bị người khác chê cười, cũng chỉ khiến cho nữ nhi Phó gia bị xem thường.
Mặc dù nàng và Phó Minh Hà ngày thường có chút không hợp, nhưng đó cũng chỉ là sự khó chịu giữa các tiểu cô nương trong khuê phòng mà thôi, nói đi nói lại, hai người cũng không có thâm cừu đại hận gì.
Phó Minh Hoa ấn lên tóc mai cho nàng ta, nhìn nàng ta nghe xong lời này sững sờ một chút, mới mỉm cười vỗ lưng cho nàng ta: "Trưởng bối ở bên đó, ngươi nên đi qua bái biệt." Thái độ cũng không khác biệt gì so với trước kia, nhưng khi đó nàng ta ghen ghét Phó Minh Hoa có một mẫu thân xuất thân từ Giang Châu.
Nhị thúc lại bởi vì phụ thân mình chết mới được kế thừa vị trí Thế tử, từ nhỏ Thẩm thị đã ân cần dạy bảo nàng ta, bảo nàng ta phải ưu tú hơn Phó Minh Hoa, không thể để cho người khác nhìn đại phòng chê cười, cho nên từ nhỏ nàng ta đã nhìn Phó Minh Hoa không vừa mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play