"Quan trọng nhất là, " Phó Minh Hoa cũng giống như Phó Kỳ Bân trước đó, nghiêng nửa thân trên về phía đám người Trường Nhạc Hầu phủ, động tác vô cùng chậm chạp, mang đến một cảm giác áp bách cực lớn cho mấy người bên dưới: "Tổ phụ nhận lấy mầm cây rồi ném cho hoàng thượng."
Trong nháy mắt Phó Kỳ Bân đã hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng, phía sau lưng hắn toát mồ hôi lạnh, làm ướt cả áo lụa cũng bên trong
Khi nhìn thấy Phó Minh Hoa nghiêng người về phía mọi người, biết rất rõ nàng cách mọi người một khoảng cách xa như vậy, không có khả năng chạm được vào người mình, nhưng trong một khắc này Phó Kỳ Bân lại ngả người về phía sau theo bản năng, sau lưng dán chặt vào lưng ghế.
Phó Minh Hoa một lần nữa đan tay vào nhau, cảm thấy những cánh hoa trong lòng bàn tay dưới sức lực của mình nát vụn thành từng mảnh nhỏ, bên khóe miệng nở nụ cười nhẹ nhàng, nhìn Phó Kỳ Bân hỏi:
"Vậy trong tình huống này, Tam thúc nói cho ta nghe một chút, nên làm thế nào cho phải?"
Phía sau lưng Phó Kỳ Bân lạnh toát, trong một khắc kia, hắn cũng đã hiểu được Phó hầu gia đã phạm vào sai lầm lớn cỡ nào.
Nếu như ông ấy bằng lòng từ quan bỏ tước, để tỏ lòng trung thành, Gia An Đế nhất định sẽ có ban thưởng, đây là một thủ đoạn của tuỳ cơ ứng biến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT