Bạch thị chỉ vào một đĩa chân giò dầu mỡ bóng nhẫy cách mình xa nhất, ra hiệu Phó Minh Hoa đến gắp cho bà ta, trong miệng dạy dỗ: "Phải học cách quan sát từ ngữ, nếu như chờ ta tới sai khiến, còn cần đến ngươi làm gì?"
Phó Minh Hoa đứng không nhúc nhích: "Tổ mẫu lớn tuổi, không nên ăn đồ nhiều dầu mỡ như vậy, nếu không sẽ dễ bạo dễ giận, dễ bị gió độc xâm nhập vào cơ thể."
Bạch thị tức giận đến ngực đau nhức.
Mấy người Thẩm thị cũng không dám lên tiếng. Càng tới gần hôn kỳ của Phó Minh Hoa, mọi người trong phủ càng thêm trung thực, gần đây Thẩm thị cũng không có thời gian đi tranh hơn thua với Phó Minh Hoa, cách ngày thành hôn Phó Minh Hà cũng không có tới mấy ngày, bà ta vẫn còn cả ngày vì chuyện Phó Minh Hà phải gả cho Phùng Vạn Ứng mà thương tâm, khóc đến sưng cả hai mắt.
"Trái cây điền trang đưa tới không tệ." Phó Minh Hoa múc thêm một chén canh mướp đắng, đặt ở trước mặt Bạch thị: "Tổ mẫu nếm thử xem."
Bạch thị che ngực, chỉ cảm thấy thở cũng khó, nói không ra lời.
Trong lòng bà ta, thịt cá mới là tốt nhất. Nếu như ăn những thứ như rau cỏ này, sẽ giống như loại bình dân đê tiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play