Sự thong dong và ưu nhã này, được thể hiện trong lúc nàng giơ tay nhấc chân, cũng đã nói lên nàng đã nhận được một sự giáo dục vô cùng tốt.
Chung thị ngây ngẩn cả người, không khỏi nghĩ tới nữ nhi của mình, bà ta luôn luôn cho rằng ba nữ nhi của mình tốt nhất, nhưng dù thế nào đi chăng nữa trông vẫn kém xa Phó Minh Hoa.
Trong lòng Chung thị không khỏi có chua xót ghen ghét, nhưng ý niệm này vừa trào dâng, lại bị chính bà ta phải cố nhịn xuống.
Phó Minh Hoa thả chén trà, vẻ mặt Chung thị vẫn còn có chút tim đập mạnh và loạn nhịp.
Chung thị một hồi lâu mới ý thức tới sự thất thố của mình, vội vàng mượn động tác sửa sang lại làn váy, cúi đầu xuống, lúc ngẩng đầu lên, lại là vẻ mặt chân thành nở nụ cười.
"Vốn tổ mẫu con muốn đích thân đến, sợ con nghe hạ nhân nói luyên thuyên, có hiểu lầm gì đó với chí thân cốt nhục." Chung thị dừng một chút, ngước mắt lên nhìn vẻ mặt Phó Minh Hoa, muốn từ trên mặt nàng nhìn ra đầu mối: "Nhưng thân thể không tốt, thật sự hữu tâm vô lực, mới sai ta đến."
Phó Minh Hoa mỉm cười không nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT