"Đại tỷ có ý gì?"
Phó Lâm Ngọc lập tức thay đổi sắc mặt, "Ta mang đồ đi xa như vậy, ngay cả mặt mũi người Tạ gia còn chưa gặp, tỷ đã bắt ta trở về?"
Tính ra hắn ta không nhỏ hơn Phó Minh Hoa bao nhiêu, lúc này trên môi đã mọc ra râu nhạt. Khuôn mặt thiếu niên sung huyết đỏ bừng, trong mắt dẫn theo chút không biết phải làm sao, rồi lại phô trương thanh thế: "Ta không đi."
Phó Minh Hoa cũng không nói chuyện với hắn ta, chỉ dặn dò Giang ma ma giúp hắn thu dọn đồ đạc, ngay cả đồ Phó Lâm Ngọc mang tới Tạ gia chúc thọ cũng thu dọn luôn, bộ dạng thoạt nhìn không hề giống như là nói giỡn, Phó Lâm Ngọc lập tức liền luống cuống: "Đại tỷ, đại tỷ làm cái gì vậy?"
Hắn chịu thua, thái độ tự nhiên không giống như vừa rồi
"Ta chẳng qua là nói hai câu, đại tỷ đến liền muốn đuổi ta trở về."
Tuy nói Phó Lâm Ngọc lúc này còn chưa xin lỗi, nhưng giọng nói đã nhỏ hơn. Phó Minh Hoa nhìn hắn một cái: "Bây giờ có thể nói chuyện đang hoàng chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play