Yến Truy đưa tay ra nhận lấy, khăn này mang theo hơi ấm còn sót lại trong lòng bàn tay nàng, hắn mở khăn ra, bên trong là một miếng bánh ngọt đã bị nàng bóp có chút biến dạng.
Hắn xé một miếng bỏ vào miệng, nửa còn lại thì nhét vào miệng nàng: "Ăn đi!"
Tuy nói cũng không phải thứ quý hiếm gì, ngay cả chiếc bánh này cũng là Phó Minh Hoa cho hắn, nhưng trong hoàn cảnh như vậy, người của hắn còn không biết lúc nào mới tới, có khả năng sau một khắc, có khả năng ngày mai ngày kia, thế nhưng hắn lại chia sẻ cho mình, Phó Minh Hoa dừng một chút, lúc này mới giơ tay lên.
"Ăn." Hắn vừa nói một tiếng, quay đầu nhìn qua đỉnh đầu, bên ngoài có tiếng mưa rơi trên lá cây xen lẫn một chuỗi tiếng bước chân truyền đến: "Chạy đi nơi nào?"
"Lại lục soát một lần!" Một giọng nói trầm ổn khác cất lên, điều đó có nghĩa là đám người Giang ma ma dữ nhiều lành ít.
Thân thể Phó Minh Hoa căng thẳng, Yến Truy vươn tay nắm lấy lòng bàn tay đang nắm chặt của nàng, tách từng ngón tay nàng ra, cùng nàng mười ngón tay nắm chặt.
"Việc này Quận Vương cũng không biết rõ tình hình, nếu biết được Thế tử. . ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT