Thiếu niên kia buộc nửa đầu, đội khăn xếp màu xanh, tóc dài lỏng lẻo ở thắt lưng, chỉ thấy được nửa gương mặt, nhưng cũng là dung nhan như ngọc.
"Cô nương..."
Giang ma ma nhỏ giọng gọi nàng một câu, Phó Minh Hoa lập tức phục hồi tinh thần lại.
Nàng nhìn thấy Lục Trường Nghiễn người sau này cũng được xưng là Ngọc Lang như Hạ Nguyên Thận rồi.
Tuy nói giọng Giang ma ma không lớn, nhưng vẫn khiến thiếu niên kia xoay đầu lại, hắn lông mày rậm mắt sáng, ánh mắt lúc nhìn người có chút mông lung dịu dàng, tạo cho người ta một loại cảm giác vô cùng chuyên chú.
Phó Minh Hoa nghiêng đầu, Lục Trường Nghiễn giống như trong giấc mơ của nàng, khí chất lịch sự nho nhã, dù là một thân màu trắng áo mỏng, nhưng cũng không thể che dấu hết tư thái tuấn nhã phong độ của hắn, như ngạo trúc không dính bụi trần.
Nàng bước về phía Lục Trường Nghiễn, bước đi như bình thường, Giang ma ma gần như cho rằng trong khoảnh khắc vừa rồi nàng dừng lại chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play