edit bìa : Nguyễn Khánh An
Sư Đệ Hắc Liên Hoa Mỗi Ngày Giả Ngoan Lừa Ta
Tác giả: Chiếu Chiếu
Tổng chương là 111 + 7 ngoại truyện nhé mn
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Tu chân, Ngọt sủng, Niên hạ, Nhẹ nhàng, Tiểu bạch văn, Kim bài đề cử, Linh dị thần quái, 1v1, Thị giác nữ chính, Tỷ đệ.
Nhân vật:
Bạch thiết hắc hóa điên cuồng bệnh kiều sư đệ x mỹ nhân sư tỷ cá mặn ngốc nghếch.
-Văn án-
Kiều Miên xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tu tiên cẩu huyết thời xưa, hệ thống yêu cầu nàng chọn một nhân vật để công lược.
Cấp 1: Thiên Đế lạnh lùng vô tình. (kèm theo cốt truyện truy thê hỏa táng tràng)
Cấp 2: Ma Tôn tà mị tàn nhẫn. (kèm theo cốt truyện ngược thân ngược tâm)
Cấp 3: Sư tôn hung ác cố chấp. (kèm theo cốt truyện kỳ quái)
…
Cấp 99: Tiểu sư đệ ôn nhu săn sóc. (giao diện hạn chế không hiển thị thông tin)
Kiều Miên: “Ta chọn người bình thường!”
Để hoàn thành nhiệm vụ công lược, nàng nhận nuôi tiểu sư đệ, ngày thường chăm sóc ăn uống, dạy dỗ học hành, khi bị thương thì tận tình chữa trị, cẩn thận chu đáo.
Tiểu sư đệ cũng như dự đoán, sau khi lành vết thương thì qua lại ân cần với nàng, ngoan ngoãn nghe lời, là một con cừu nhỏ đáng yêu.
Cuộc sống trôi qua vô cùng hài lòng. Kiều Miên nằm trên ghế xích đu tắm nắng, thầm khen ngợi sự sáng suốt của bản thân.
Không cần nhảy Tru Tiên Đài, không bị móc mắt khoét tim, không bị giam cầm không thể miêu tả, có thể nằm đây tận hưởng cuộc sống cá muối.
Kiều Miên thân thiết gọi: “Tiểu sư đệ đáng yêu, cơm trưa xong chưa?”
Tiểu sư đệ ngoan ngoãn trong bếp đáp: “Sắp xong rồi, sư tỷ chờ chút nhé.”
Thật là một con cừu nhỏ dễ thương~
Nhưng nàng không biết rằng, con cừu nhỏ đang đứng trong bóng tối âm u, nhẹ nhàng chém rơi đầu kẻ vừa đến.
Thiếu niên sắc mặt trắng bệch, đôi mắt đỏ ngầu, nhưng nụ cười vẫn ôn hòa, ngón tay dính máu đặt lên môi mỏng, khẽ cười: “Đã bảo... đừng đến làm phiền ta và sư tỷ của ta mà.”
Cũng như nàng không biết, mấy cái Ma Tôn Thiên Đế sư tôn cộng lại cũng không bằng một phần điên cuồng của tiểu sư đệ.
Sau này, khi nàng tận mắt chứng kiến bộ mặt thật điên cuồng của thiếu niên, nàng sợ hãi, run rẩy chân muốn bỏ chạy.
Cổ tay bị một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy, tiểu sư đệ mang theo mùi máu tanh tiến đến, ghé tai nàng nói nhỏ: “Sư tỷ, nếu tỷ chạy trốn khỏi ta, ta sẽ phát điên đó.”
“Mà ta phát điên rồi, sẽ làm ra chuyện gì thì không biết được đâu.”
Hắn vẫn nở nụ cười ngoan ngoãn ôn hòa thường ngày, nhưng ánh mắt bệnh hoạn, càng làm nổi bật vẻ đẹp diễm lệ của màu máu.
Ôn Vân Thủy biết mình có bệnh, hắn vô tình lạnh lùng, khát máu tàn nhẫn, như bùn đen hỗn loạn trong hẻm tối. Nhưng trong đêm dài đen tối ấy, đột nhiên xuất hiện một sư tỷ rực rỡ ánh sáng.
Sư tỷ ngốc nghếch đó lại cho rằng hắn là một con cừu nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu.
Hắn cảm thấy vô cùng thú vị.
Được thôi, vậy thì hắn sẽ làm một con cừu nhỏ vậy.
Sư đệ thật sự bệnh kiều!! Nữ chính thật sự ngốc nghếch!
Ngọt sủng tiểu bạch văn! Rất bạch! Nhiều bug!
Tag: Niên hạ, Tiên hiệp tu chân, Ngọt văn, Đông phương huyền huyễn.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Kiều Miên, Ôn Vân Thủy ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:
Tóm tắt một câu: Vai ác bệnh kiều mỗi ngày giả ngoan!!
Mục đích: Tình yêu là sự bao dung, ấm áp và đồng hành.
❤ (ɔˆз(ˆ⌣ˆc)