Vốn dĩ mẹ Quý cũng lo lắng, con trai ngồi trên xe lăn sẽ không muốn gặp người khác.
Nào biết sau khi anh học được cách dùng xe lăn, Quý Minh Sùng liền không rảnh rỗi ở trong nhà.
Anh thường ra ngoài đi dạo, vừa mới đầu người trong nhà đều kinh hồn táng đảm, không ngờ anh lại thuần thục đến độ phảng phất cứ như thời gian anh ngồi xe lăn đã lâu lắm rồi.
Nguyễn Tố còn nói: "Em chút nữa còn cho rằng anh ngồi xe lăn đã mấy năm rồi."
Quý Minh Sùng nhớ lại những chuyện trong thế giới kia: "Có lẽ."
Anh ngồi trên xe lăn, khí độ vẫn bất phàm.
Ngược lại, trên người anh đã bớt đi sự trẻ con năm đó, tự thân thu liễm sự sắc sảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play