Nguyễn Tố nói: "Con đang đi trên vỉa hè thì đột nhiên có một chiếc xe máy chạy tới, may là con né ra một chút nếu không chắc không đơn giản là rạn xương thôi. Mẹ đã nói cho Minh Sùng chưa ạ? Để nếu anh ấy rảnh thì đi báo án, đây là đ. â. m người bỏ chạy, con không muốn cho qua dễ dàng như thế."
Rõ ràng là vỉa hè, người nọ đi sai đường còn chưa nói, giờ còn đ. â. m vào người ta xong bỏ chạy, tình hình rất nghiêm trọng.
Cô bị như thế này thì không thể đi làm một thời gian, hơn nữa có nhiều việc cũng bất tiện.
Ngẫm lại vẫn thấy bực bội.
Mẹ Quý cũng nghĩ đến chuyện lần trước. Lúc này những người khác trong phòng bệnh đã đi ăn gần hết, tương đối yên tĩnh, bà hỏi: "Đừng bảo do Nguyễn Mạn làm nhé? Không phải nó chưa từng làm loại chuyện này bao giờ."
Thật ra trước đó Nguyễn Tố cũng nghi ngờ Nguyễn Mạn, nhưng nghĩ lại giờ Nguyễn Mạn đang có thai, cuộc sống của cô ta cũng nát bét, làm gì còn tâm trí và thời gian để hãm hại cô.
Hơn nữa giờ làm gì còn ai chịu làm việc này thay Nguyễn Mạn, Chương Kiến đã đi nơi khác, Lâm Hướng Đông thì đang cãi nhau với cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play