Trong lòng Triệu Tân Lan nổi lên oán hận, cắn chặt răng, kiềm chế lại tiếp tục nói: "Thế nhưng mà Kiến Minh à, Gia Khả mặc dù là một đứa trẻ còn nhỏ, thế nhưng những lời con bé nói cũng không hẳn là không có đạo lý."
"Ngày hôm đó đúng thực là em không đúng, không nên bắt con bé nấu cơm giúp... Nhưng mà Kiến Minh, em không phải là đang ngụy biện, ngày hôm đó con bé rất vui vẻ nấu xong bữa sáng, lại còn chủ động muốn đi chợ mua thức ăn với em, lúc mua thức ăn còn nói với em rằng những việc đó con bé đều biết làm, thế nên em mới bị hiểu nhầm, tưởng rằng con bé sẽ rất cao hứng làm những việc đó, mà em lại phải đi làm nữa, vì thế mới nhờ con bé giúp đỡ một tí, làm sao mà nghĩ tới được con bé sẽ phản ứng lại lớn như thế chứ, lại còn trực tiếp trùm một cái tội danh lớn như vậy lên đầu chúng ta...
"Về sau càng suy nghĩ em lại càng cảm thấy không đúng lắm, Kiến Minh, giống như Gia Khả đã nói đấy, con bé mới tới đây có hai ngày thôi, ra ngoài đi dạo mấy vòng, đã có thể khiến cho giả trẻ lớn bé trong viện đều yêu thích con bé, căn bản không phải là một đứa bé nhỏ đơn giản đâu. Cũng có thể là do em quá đa tình, thế nhưng em thật sự hoài nghi đó có phải là cái bẫy mà con bé cố ý bày ra để... ép anh cho con bé tới trường nội trú học tập không?"
"Tâm cơ sâu như vậy, ác ý đối với chúng ta lớn như thế, Kiến Minh, để con bé tới nhà họ Hàn, trong lòng em thật sự thấy bất an lắm..."
"Không có tác dụng đâu."
Lâm Kiến Minh đau đầu như muốn nứt ra.
Cuối cùng ông ta cũng lên tiếng rồi, ông ta cắm đầu thuốc vào trong gạt tàn, ngẩng đầu lên nhìn vợ, nói: "Nói cái gì cũng đều không có tác dụng đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play