Lâm Yểu cười tỏ vẻ đáng yêu nói chuyện với bác lái xe thêm một lúc, cảm ơn người ta xong mới ngồi xuống xe Việt Dã của Hàn Hướng Quân, ngồi xuống vẫn không quên vẫy tay tạm biệt ngoan ngoãn.
Lâm Kiến Minh nhìn thấy cô bé nói chuyện với mọi người trong thôn rất vui vẻ bèn cảm thấy khó hiểu... nghĩ lại thấy mỗi lần cô bé nói chuyện với mình đều dựng lông mao lên, anh không hỏi hoài nghi, lẽ nào là vì con bé ôm uất ức gì với anh nên mới nói chuyện với mình như vậy.
Hoặc cũng có lẽ, cô bé con được nuôi ở nông thôn nên dưỡng thành thói xấu rồi, tuy rằng lớn lên khỏe mạnh, chỉ sợ trong xương cốt đã nghiễm cái thói thô lỗ cộc cằn nơi thôn giã.
Cũng không biết phải mất bao lâu mới sửa được tật xấu này của con bé.
Hàn Hướng Quân mặc dù lái xe rất nhanh, nhưng cũng phải lái liên tục đến 8 tiếng mới đến được thành phố Nguyên Châu.
Lâm Yểu cùng lắm đi xa nhất cũng chỉ đến thị trấn, đây là lần đầu tiên con bé đi xa đến vậy, một đường đi ngắm phong cảnh chăm chú không chớp mắt, hỏi không biết bao nhiêu vấn đề, sau đó Lâm Kiến Minh chỉ cho cô bé phong cảnh, phong tục tập quán của các nơi khác nhau như thế nào, tính nết của Lâm Kiến Minh như thế nào không bàn đến, nhưng dù sao cũng học đến học vị tiến sĩ, đặc biệt là Lâm Yểu lại toàn hỏi những vấn đề liên quan đến những cái đó, vậy nên ít nhất Lâm Kiến Minh cũng có thể nói chuyện được chút ít, Hàn Hướng Quân thì ngược lại chuyên tâm lái xe, rất ít nói chuyện.
Xe dừng lại lúc buổi trưa, mấy người họ bèn xuống xe hít thở không khí.
Dưới một tán cây cách chỗ họ không xa là một đôi tình nhân hơi có hành vi thân mật hơi quá đà.
Lâm Yểu cười trộm nhìn bọn họ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play