Cô ấy cũng không dám tranh luận với bà, vậy nên dứt khoát chỉ nói về nhu cầu của chính mình là được rồi.
Cô ấy nói: "Vậy được, bác cả, con cũng biết sự phiền phức của việc mở nhiều thêm mấy lớp nữa, cũng sẽ làm hao hụt tài nguyên của những đứa trẻ ban đầu, trong nhà của bọn người thiết kế Lâm có tiền, không cần thiết phải làm như vậy. Nhưng bác cả, bác cũng biết tình hình nhà của chúng con, một tháng Đại Thuận chỉ có hơn hai trăm tệ tiền trợ cấp, mỗi tháng còn phải gửi một khoản về nhà, sao có thể tiêu hai trăm tệ để gửi Mao Mao cho cô ấy đây.
"Bác cả, bác có thể giúp con nói với thiết kế Lâm một tiếng, để Mao Mao cũng vào lớp chơi với những đứa bé kia hay không? Dù sao thì tám đứa bé bọn họ cũng là chăm sóc, chín đứa thì cũng là chăm sóc, thêm một đứa cũng không nhiều hơn bao nhiêu."
Tính tình dì Lưu có ổn trọng hơn nữa, sắc mặt lúc này cũng trầm xuống.
Đây là đang nói cái gì vậy?
Cái gì gọi là "Sự phiền toái khi mở thêm mấy lớp nữa, cũng làm hao hụt tài nguyên của những đứa trẻ ban đầu, thiết kế Lâm có tiền, không cần thiết phải làm như vậy"?
Hoá ra bởi vì Lâm Yểu tạm thời không thể chăm sóc những người khác, thì cô liền trở thành một người ích kỷ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT