Dì mới tới là người địa phương, tuy có kinh nghiệm trông trẻ nhưng bà ấy không biết nói tiếng phổ thông nên không thể dạy bọn nhỏ mấy thứ khác. Ngược lại tính tình rất thận trọng, sợ hai đứa nhỏ bị thương, nên không cho bọn nhỏ đi chỗ này, cũng không cho đi chỗ kia, cũng không cho bọn nhỏ nghịch bút màu sẽ bẩn quần áo.
Lâm Yểu cảm thấy như vậy cũng không ổn.
Mặc dù cô không nghĩ đến việc sau này hai đứa trẻ sẽ trở thành người văn võ song toàn gì, nhưng cô không muốn kiềm chế bản tính của chúng, mong rằng chúng có thể thử mọi thứ và xem chúng có tài năng gì... Dù sao bọn nhỏ cũng không phải là người bình thường. Ngoài ra, cô cũng chú ý các gia đình khác có con chưa đến tuổi đi học cũng gặp nhiều khó khăn. Chẳng hạn, hầu hết các gia đình không có khả năng kinh tế để thuê dì trông con, một số người mẹ không có việc làm thì sẽ tự chăm con. Một số bà mẹ làm việc ở thị trấn, con cái của họ sẽ được giao cho những bà mẹ khác chăm.
Lâm Yểu suy nghĩ cẩn thận việc này, bàn bạc với mấy bà mẹ quen biết, cùng xin quân khu cấp cho họ một bãi đất trống, mọi người cùng góp tiền mời ba cô giáo đến dạy bọn trẻ, một cô dạy nhạc và múa, cô sẽ dạy mỹ thuật, thủ công, còn lại một cô sẽ dạy bọn trẻ giao tiếp hằng ngày.
Trong giai đoạn đầu, Lâm Yểu đã trực tiếp chọn một cô gái rất nghiêm túc và có trách nhiệm từ phòng công tác của mình để giúp điều phối và quản lý.
Giáo viên dạy giao tiếp là người nhà của bộ đội trong quân khu, mọi người đều quen biết, vì cô ấy nói được tiếng phổ thông và dạy trẻ rất giỏi nên muốn mời cô ấy.
Hai người còn lại là do Lâm Yểu mời từ bên ngoài đến, một người được Lâm Yểu mời từ trường mẫu giáo đến thực tập, người còn lại là họa sĩ đến trải nghiệm cuộc sống để lấy cảm hứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT