Cậu nhóc mỉm cười, ngẩng đầu lên nói: "Thím Từ, thím nghĩ cháu là người hẹp hòi quá rồi, với cả cháu đã lớn như vậy, tại sao thím lại nghĩ cháu sẽ tính toán với hai đứa nhỏ? Cháu đã nói với thím, chị Yểu Yểu tuổi gần bằng tuổi chị cháu thôi."
Cậu nhóc cau mày, tại sao trước đây cậu không nghĩ đến điều này?
Thím Từ cố ý nói những lời này với Nguyên Trinh là vì trong mắt bà ấy cảm thấy, tuy Hàn Hướng Quân đối xử vô cũng tốt với Nguyên Trinh, giúp Nguyên Trinh thoát ra được bể khổ, cứu giúp cuộc đời của cậu nhưng Hàn Hướng Quân không thực sự yêu thương Nguyên Trinh như cha đối với con trai. Dù đối xử với cậu rất để tâm, cho cậu ăn uống, còn đặc biệt nhờ bà ấy chú ý chăm sóc cậu, đưa cậu tới trường, không thiếu thứ gì nhưng từ đầu đến cuối tuyệt nhiên không hề giống như một người cha đối xử với Nguyên Trinh.
Ít nhất thì thím Từ cảm thấy thực sự là như vậy.
Về phần Lâm Yểu, cô chưa bao giờ có bộ dạng là người mẹ của Nguyên Trinh, vì chính cô cũng vẫn là trẻ con.
Nhưng khi thím Từ nói như vậy, tất nhiên bà ấy không bao giờ cảm thấy Hàn Hướng Quân và Lâm Yểu là người có lỗi, hay là có chỗ nào làm không tốt.
Hai người họ đã đủ tốt với Nguyên Trinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT