Thím Từ vẫn luôn cho rằng mình có thể nhìn thấu, nhưng đến bây giờ mới nhận ra trước đây mình bị bịt mắt, vô tình cũng bị suy nghĩ này ảnh hưởng.
Bà ấy nói: "Đi nhanh!"
Nói xong, bà ấy không muốn dây dưa với cô ta nữa, vì vậy bà ấy quay đầu lại nói với Nguyên Trinh: "A Trinh, cháu đi ra phía sau đi, hai phút nữa bọn họ còn không chịu đi thì gọi điện thoại cho bác Hàn của cháu.
"Không được."
Xem tình huống bây giờ Quách Hồng Lượng biết bà ngoại muốn để Nguyên Trinh gọi điện cáo trạng.
Nghĩ đến Hàn Hướng Quân thằng nhóc thấy sợ, nên khi Nguyên Trinh định bước đến bàn trà đặt điện thoại, thằng nhóc liền giơ nắm đấm chặn đường cậu.
Thím Từ nhếch mép cười lạnh một cái, nói: "Nhìn xem, các người đây thật sự là tới đây cướp sao, nhìn chúng tôi chỉ là người già với trẻ nhỏ, nghĩ chúng tôi sẽ không dám phản kháng sao? Tôi thấy nếu các người có gan thì trói rồi nhốt chúng tôi ở đây luôn, thì nghĩ muốn làm gì thì làm! Nếu không dám thì cút khỏi đây!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play