Nghe đến đây, ánh mắt của Nguyên Trinh trong tức khắc liền sáng lên như cái đèn pha của ô tô, quay đầu nhìn về phía của Hàn Hướng Quân với một vẻ mặt trông mong thuần khiết.
Hàn Hướng Quân thấy vậy thì cũng chỉ có thể thở dài một hơi.
Lựa chọn này nghe thì có vẻ là rất tốt, đôi bên cùng có lợi, nhưng lại có hơi không khả thi, chờ cô có tiền thì không biết là sẽ phải đợi tới bao giờ đây.
Không bằng để anh dùng tiền của mình mua luôn một cái phòng ở là được rồi mà.
Hàn Hướng Quân nói: "Thím Từ tuổi tác cũng đã lớn rồi, làm sao có thể nói đi Nam Châu là liền đi Nam Châu được."
Tuy nhiên, khi nhìn thấy ánh mắt của Nguyên Trinh đang ngày càng ảm đạm đi rất nhiều, anh đành bất lực mà đi tới vỗ vỗ vào vai của cậu nhóc, nói: "Trước tiên cháu hãy cứ ở đây thêm mấy tháng nữa đi, để chú tới Nam Châu sắp xếp trước một chút đã, nếu không thích thì chú có thể đưa cháu tới ở trong ký túc xá một khoảng thời gian."
Gửi cậu nhóc bên thím Từ khẳng định không phải là kế sách lâu dài. Rốt cuộc đến khi Lâm Yểu tới Nam Châu cùng với anh rồi, thì khả năng về sau anh sẽ không quay trở về Nguyên Châu nữa, hoặc nếu có thì cũng chỉ có thể đếm được ở trên đầu ngón tay mà thôi. Nếu anh đã nhận nuôi Nguyên Trinh rồi thì liền phải coi cậu nhóc thành con trai ruột của chính mình mà nuôi dưỡng, chứ không thể nào bỏ mặc chẳng quan tâm đến thằng bé như thế này được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play