Mẹ Trương lại nói: "Yểu Yểu à, cháu là đứa bé ngoan, tuy còn nhỏ tuổi, nhưng cháu vừa ngoan ngoãn lại gần gũi. Chú Hàn của cháu lớn tuổi hơn, lại là người trầm tính ít nói, nhưng cậu chỉ ít nói thôi, còn là người làm nhiều, Yểu Yểu sau này cháu nhớ đối xử tốt với cậu ấy... cậu ấy, có chuyện gì cũng tự ôm vào người, có bị tổn thương nghiêm trọng, cũng không rên lấy một tiếng."
Mẹ Trương càng nói lại càng nghĩ tới nhiều chuyện cũ, đưa tay lên lau lau nước mắt.
Lúc này, bà ấy đã hoàn toàn quên mất bản thân mình vừa nói "Chú Hàn của cháu"...
"Cháu biết rồi..."
Lâm Yểu vội bỏ đồ trong tay mình xuống, ôm lấy cánh tay của mẹ Trương, an ủi bà ấy: " Cháu sẽ tốt với anh ấy, cháu sẽ là đối xử với anh ấy tốt nhất trên đời này."
Như cảm giác được điều gì đó, cô quay đầu sang, nhìn thấy Hàn Hướng Quân đang đứng ở cửa nhìn các cô.
Lâm Yểu hoàn toàn không có cảm giác ngượng ngùng khi bị bắt gặp nói những lời này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play