Hàn Viễn vừa nghe thấy vậy thì sắc mặt liền đen đi bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Anh nói: "Anh làm gì gánh nổi câu nói ' rất hưởng thụ những khoảnh khắc mà cô ấy giống như hoá thân thành một chú chim nhỏ mà nép vào người của anh ' của em chứ, anh khi đó chính là lười đi để ý đến mấy chuyện vớ vẩn cỏn con đó mà thôi..."
Bây giờ tự dưng nói đến chuyện này, anh lại bắt đầu cảm thấy đau đầu không thôi.
Anh trước kia đúng thật là không hề để ý đến mấy cái này, bởi vì dù sao thì đó cũng là người quen của em gái anh, cho nên khi anh biết cô ta thích anh, anh cũng không cảm thấy sự việc này có gì to tát, và anh cũng không nhớ ra được là bản thân anh đã làm ra cái hành động gì hay ám chỉ gì để mà cô ta lại tự nhiên có tình cảm với anh như vậy... Trước kia không cảm thấy cái gì, nhưng hiện tại lại cảm thấy cực kỳ bực bội và khó chịu.
(Tác giả có lời muốn nói: Chú Hàn: Không được uống rượu, đừng làm cho ta phải nhìn thấy bộ dáng khi say rượu của cháu, người khác càng không thể nhìn.
Câu nào là thật, câu nào là giả, ha ha ha. )
Huệ Huệ nhìn bộ dáng nhíu mày bực bội của anh trai mình thì không dám tin tưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play