Đã quen với hơi ấm của Phó Kinh Nghiêu, quen với mùi của khí tím, quen với cơ thể của anh.
Giờ nằm trong chiếc giường lạnh lẽo, Lâm Khê hoàn toàn không có cảm giác buồn ngủ, cô nhớ da diết cơ thể của Phó Kinh Nghiêu.
"A a a!"
Cô ôm gối, phát điên lên, "Mình có thể mà, nhất định có thể ngủ được."
Cổ tay lóe lên, tiếng của Tiểu Mộc vang ra, "Chủ nhân, người không thể."
Lâm Khê giật mình ngồi bật dậy, "Ta có thể."
"Không thể mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT