Mặc dù có khuyết điểm nhưng cũng đủ để nhìn rõ ngũ quan, bà chủ nhíu mày nhìn kỹ, cảm thấy có vẻ quen quen nhưng lại không nhớ ra đã gặp ở đâu.
Đối mặt với ánh mắt mong đợi của cô bé, bà chủ tiếc nuối lắc đầu.
Biên Biên không nản lòng, khi nãy lúc vẽ cô bé đã nghĩ đến, nếu vẽ xong mà cô không nhìn thấy bố, cô có thể cầm bức tranh ra phố hỏi những người đó.
Nếu gặp phải kẻ xấu, cô sẽ chạy.
“Cảm ơn cô.” Biên Biên cuộn bức tranh lại, cầm theo những phần thức ăn mà bà chủ nhét thêm cho cô bé rời khỏi cửa hàng.
Cô bé tìm một chiếc ghế nghỉ ven đường ngồi xuống, cầm bánh mì và sữa ăn từng miếng nhỏ, có lẽ là thấy cô bé ngồi một mình ở đây có vẻ cô đơn, có người dừng lại hỏi thăm, hỏi cô bé có phải bị lạc đường không.
“Đứa trẻ này thật đáng thương, một mình ngồi ở đó ăn đồ ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play