Thẩm Mộng Y cúi đầu im lặng, hai vợ chồng nhìn nhau không nói lời nào, một lúc sau, Thẩm Mộng Y đột nhiên nhỏ giọng nói “Hôm nay em nghỉ ngơi thì mơ thấy Biên Biên rồi nhưng không sao nhìn rõ được dáng vẻ của cô bé.”
“Nếu không muốn chết thì sau này đừng bao giờ nhắc đến cô bé nữa.” Sắc mặt Tống Minh Kiệt đột nhiên thay đổi, tức giận ngắt lời cô ta: “Hay là cô không muốn giữ lại cái chân còn lại nữa?”
Thẩm Mộng Y tái mặt, ký ức đột nhiên kéo về một đêm cách đây vài tháng.
Có người lặng lẽ vào ký túc xá của họ, nói với họ “Nghe nói hai người là cha mẹ ruột của Biên Biên, không cần nói, chỉ cần lắc đầu hoặc gật đầu là được.”
Người đó ẩn trong bóng tối, họ không thể nhìn rõ nhưng có thể cảm nhận được cảm giác còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Hai người thậm chí còn khó thở, chỉ có thể khó khăn gật đầu.
“Rất tốt, vậy thì biến mất đi.” Giọng nói đó như phát ra từ địa ngục lạnh lẽo, có thể khiến linh hồn người ta run rẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT