Pháp sư không muốn Biên Biên nhắc đến hai người kia nhưng khi Biên Biên hỏi, ông cũng sẽ nói vài câu.
“Sao con biết trên mặt ông ấy có sẹo?” Ông hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của Biên Biên, bình tĩnh hỏi ngược lại.
Biên Biên liền kể lại. Nghĩ đến lúc đầu Tuấn Cẩn để con gái bảo bối của mình biết mình trông như thế nào, lúc đó anh vừa trộm thiết bị NR từ nhà bên cạnh, vẽ một bức chân dung tự họa đẹp tuyệt vời của mình trên tường, kết quả là vì kéo tủ nên làm nhòe mặt, hình tượng hoàn toàn bị hủy hoại.
Sau đó anh không có NR, không vào được máy chiếu nữa, không thể tự mình lấy lại danh dự, khiến Biên Biên cho rằng trên mặt anh đầy sẹo, từng ân cần an ủi bố không xấu.
Pháp sư nghe xong, mỉm cười nhàn nhạt, nói: “Vì não anh ấy không phát triển toàn diện, thích dùng dao vẽ lên mặt, vết thương đóng vảy thành sẹo.”
Biên Biên nghe xong nhíu mày, giơ tay vặn mặt mình, chỉ cần vặn như vậy cô bé đã thấy đau, bố Tuấn dùng dao rạch lên mặt, chẳng phải càng đau hơn sao?
... “Có phải bố Tuấn không?” Biên Biên cho rằng mình đoán đúng, vội chạy lại, muốn đỡ bố bị cô bé đẩy ngã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT