Có La Nghiệp Sinh, còn có thể thông qua anh để giao lưu với bố nhưng bố không phải lúc nào cũng ở đó. La Nghiệp Sinh ngoài việc chăm sóc cuộc sống sinh hoạt của cô bé thì khi ở cùng một đứa trẻ, dù sao cũng có khoảng cách thế hệ, đôi khi giao tiếp giữa hai bên không ăn nhập với nhau, đối với Biên Biên mà nói, đã đủ rồi, vì có người để nói chuyện.
Tuy nhiên, La Nghiệp Sinh cũng cần thời gian để tu luyện, không thể lúc nào cũng ở bên Biên Biên. Nói cho cùng, Biên Biên dành phần lớn thời gian trong ngày để tự mình trải qua, ông nội thì không rời cô bé nửa bước nhưng ông không thể nói được.
Bây giờ thông qua sự hướng dẫn của La Nghiệp Sinh để học đọc và viết, coi như tìm được một thứ mới thú vị nhưng nhìn chung, bản tính của trẻ con là tò mò và khám phá những điều chưa biết, chắc chắn Biên Biên khi nhìn thấy một nhóm người, xác định không phải là kẻ xấu đến giết ông nội và chú Chúc Uyên, lại biết mình hiện tại đã an toàn, không còn đơn độc một mình nữa... thì cô bé sẽ theo bản năng muốn vươn ra những xúc tu tò mò và vui mừng, tiếp xúc với đồng loại bên ngoài.
La Nghiệp Sinh định nói nuốt trở lại, Biên Biên sẽ lớn lên, tương lai cũng sẽ tiếp xúc với người khác, không có lý do gì phải che giấu không cho cô bé gặp người khác.
“Tất nhiên là được.” Anh suy nghĩ một chút: “Nhưng đám người kia mới vừa bị thây ma truy đuổi, đừng để ông nội đi dọa họ.”
Không phải tất cả những người cho rằng thây ma không ăn thịt người đều là “Người tốt.”
Nếu không phải vì vòng luân hồi, phải ở lại chăm sóc Biên Biên, La Nghiệp Sinh tự hỏi lòng mình, cho dù biết có thây ma nảy sinh ý thức, không chủ động tấn công người, anh có thể vô tư sống chung với thây ma không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play