Ngay sau đó, Vu Thanh trơ mắt nhìn Ôn Tử Tân hóa thành tinh điểm phân tán, trực tiếp xuyên qua cửa sổ đóng chặt nhanh chóng hướng về không trung.
Cô muốn gọi anh, muốn anh không cần đi, nhưng thân thể lại nửa phần không nhúc nhích được, cái môi như bị người ta dùng kim chỉ khâu lại, nhấp chặt khiến cô không nói được lời nào.
Chỉ có chỗ yết hầu, phát ra tiếng r*n rỉ giống dã thú nhỏ không thể chống lại.
Sau đó, ánh mắt Vu Thanh tối sầm, cô có thể rõ ràng cảm nhận được thân thể của mình ngã về phía sau, ngã xuống tấm nệm hơi có chút cứng rắn của Ôn Tử Tân, thậm chí còn có thể nghe được hương vị tàn lưu cửa anh ở bên trên.
Hàng trăm hàng ngàn cái hình ảnh đột nhiên dũng mãnh xông vào trong tâm trí cô.
*
Nhìn thấy Vu Thanh đang ngồi tại chỗ với đôi mắt đờ đẫn, Ôn Tử Tân có chút không thú vị đứng lên, khi chú ý tới vết máu trên mặt đất, theo bản năng cúi đầu nhìn lướt qua thân thể mình, sau đó dùng năng lượng tinh lọc vết máu trên người với vết bẩn trên mặt đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play