Đối diện với Quý Ngọc Trạch như vậy, tâm Phù Nguyệt bỗng chốc mềm nhũn, nàng vẫn là nhớ tới mới sờ soạng tay chàng, muốn mượn việc nắm tay để chuyển hướng sự chú ý của đối phương.
Nhưng khi nắm được tay chàng, đôi mày thanh tú của nàng gắt gao nhíu chặt lại, kéo lại nhìn, một vết đao đỏ tươi hiện dưới mi mắt.
Thịt lòng bàn tay hơi lật ra ngoài, tuy không còn đổ máu nhưng xung quanh vẫn đỏ bừng.
Vốn là một bàn tay cực kỳ xinh đẹp, nhưng giờ đây lại có thêm một vết thương, tựa một khối ngọc bội thượng phẩm đột nhiên xuất hiện một vết nứt.
Như thể nhận thấy sự khác thường của Phù Nguyệt, Quý Ngọc Trạch ngẩng đầu, theo ánh mắt nàng nhìn lại, chạm đến miệng vết thương, thần sắc không hề biến đổi.
Phù Nguyệt ngồi dậy, không buông tay chàng ra: “Sao tay chàng lại bị thương?”
Hôm qua còn không có, nhìn là biết vừa mới bị thương, nhưng nàng và chàng gần như không tách nhau, vậy nên trừ tự chàng gây ra thì còn ai có thể làm chàng bị thương?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play