Chủ tử muốn ăn gì, hạ nhân tất nhiên không có tư cách cự tuyệt, vừa rồi hỏi nhiều một câu chỉ do Tiểu Tần có chút nghi hoặc mà thôi, sau khi xác nhận bản thân không nghe lầm sau thì hắn liền yên lặng lui ra.
Thời gian trôi dần, ánh trăng cũng theo đó ảm đạm.
Tầng mây chậm rãi dao động, che khuất một góc của vầng trăng, Quý Ngọc Trạch đứng ở sân một hồi lâu mới trở về thư phòng.
Chàng không chút để ý vòng qua mấy hàng kệ sách, đi đến trước kệ sách nhỏ gần án thư, chuẩn bị lấy một quyển kinh Phật để tĩnh tâm, lại vô tình thấy được trang thoại bản bị gió thổi đến mở ra.
Như ma xui quỷ khiến, Quý Ngọc Trạch đưa tay xoa trang thoại bản kia, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, chậm rãi mở ra, rũ thấp đôi mày tinh xảo mà nhìn, hàng mi dài che khuất thần sắc trong mắt, trông rất vô hại.
Góc trang giấy hơi nhăn nhúm, tựa như có người từng thường xuyên lật xem, nhưng chữ viết rõ ràng, lại còn có tranh minh họa sinh động.
Trong tranh, mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt đều hiện ra ý cảnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT