Chú Chín nghiêm mặt nói: “Lão tam mang đồ hộp vào đi, để dành cho bọn trẻ ăn. Người lớn ăn gì cũng được, bữa cơm hôm nay đã đủ ngon rồi!”
“Sau này lão tam không còn lương nữa, chút đồ ngon cuối cùng này, để dành cho bọn trẻ.”
Nghe chú Chín lên tiếng, mọi người đều đồng thanh hưởng ứng, cũng có người thầm tiếc.
Trưởng thôn rít ống điếu: “Chú Chín nói đúng, vợ chồng lão tam mau cất đồ vào đi.”
Khương Nguyệt cười đẩy Phó Đình Xuyên một cái: “Còn không mau đi chia.”
Khương Nguyệt trước đây kiêu ngạo, lạnh lùng, coi thường những người dân quê chân lấm tay bùn. Bây giờ không chỉ làm một bàn đầy thức ăn chiêu đãi khách, còn đồng ý chia đồ hộp quý giá ra.
Phó Đình Xuyên nhớ lần trước ở nhà, chú Trương đầu làng đến mượn xe đạp, Khương Nguyệt chê người ta toàn thân đầy bùn đất, ngay cả tấm phủ xe cũng không cho người ta đụng vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play