“Lần trước phiếu sữa, đã nói là không cần tiền, cô còn để lại cho tôi hai đồng, lần này cô đừng tranh với tôi, những viên kẹo này mang về cho các cháu ăn.” Triệu Thục Cầm không cho phép từ chối: “Nếu cô không lấy, tức là không muốn nhận tôi là chị.”
Vừa rồi bà ấy nghe chiến sĩ nhỏ nói, một khoảng của sân khấu bị người ta cưa đứt, nếu không phải Khương Nguyệt phát hiện kịp thời, có khi còn xảy ra tai nạn.
Tôn Đình Đình diễn tiết mục đầu tiên, đến giờ bà ấy vẫn còn sợ hãi, sân khấu cao như vậy, nếu ngã xuống thì nguy hiểm biết bao, may mà Khương Nguyệt đã phát hiện ra!
Triệu Thục Cầm càng nghĩ càng thấy, Khương Nguyệt chính là ân nhân cứu mạng của gia đình bà ấy.
Đầu tiên là cứu Đình Đình ở bệnh viện, sau đó lại may quần áo cho họ, cứu họ khỏi tình thế cấp bách, lại còn loại bỏ mối nguy hiểm trên sân khấu. Nếu không phải Khương Nguyệt còn quá trẻ, bà ấy đã muốn để Đình Đình nhận cô làm mẹ nuôi.
“Sau này tôi có thể còn có chuyện khác nhờ cô giúp đỡ, nếu cô không lấy, sau này tôi không tiện nhờ cô nữa!”
Khương Nguyệt đành phải nhận: “Vậy tôi thay mặt các con cảm ơn chị!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play