Khương Nguyệt: “Đứng im đừng nhúc nhích.”
Cô đi vào nhà lấy lọ thuốc sát trùng mà nguyên chủ đã mua ở huyện trước đó, lưng của hai đứa trẻ bị đá sỏi cứa nhiều vết thương nhỏ, phải lau sạch.
Thấy cô ấy ra một lọ đen, Phó Giang Hà run rẩy như cầy sấy: “Anh ơi, đó là thuốc trừ sâu sao? Em sợ.”
Thấy cậu bé run rẩy như vậy, trong đầu Khương Nguyệt hiện lên một đoạn hồi ức.
Hai anh em dựa vào tường run rẩy, nguyên chủ dùng rượu đổ lên vết thương của chúng.
Vừa đổ vừa mắng: “Đồ con hoang không ai thèm, sao không để người ta đánh chết ở ngoài đi!”
Nguyên chủ đổ rượu xong vẫn chưa hả giận, lại lấy một nắm muối xát lên.
Miệng của hai anh em bị nhét khăn, đau đến nỗi ngũ quan méo mó nhưng không phát ra tiếng.
Cơ thể gầy gò của hai đứa trẻ như những con cá trên thớt, bị cô ta hành hạ đến tím bầm, trên người không còn một chỗ lành lặn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play