Khương Nguyệt suy nghĩ rồi nói: “Hôm nay tôi mua thịt, bột mì, trứng, và đưa Tiểu Quả đi khám, số tiền hơn mười đồng trong ví của anh đã hết rồi.”
Phó Đình Xuyên chỉ “Ừ” một tiếng ngắn gọn, coi như biết chuyện, rồi tiếp tục ăn bánh hành.
Anh ăn cơm rất chăm chú, mắt nhìn vào đĩa bánh, tốc độ nhai nhanh nhưng không thô lỗ.
Khương Nguyệt vô tình thấy bóng dáng Phó Giang Hà trong ánh mắt anh. Khi ăn đồ ngon, cả hai đều nheo mắt lại, giống hệt nhau.
Cô mạnh dạn giơ tay ra: “Những thứ này ăn không được bao lâu, sau này anh nhớ đưa tôi tiền sinh hoạt, bọn trẻ cần bổ sung dinh dưỡng.” Đây là lần đầu tiên trong hai kiếp sống, cô mở miệng xin tiền từ một người đàn ông, cảm thấy mất hết mặt mũi.
Nhưng để đề phòng bà nội Phó, cô thà mất mặt còn hơn.
Phó Đình Xuyên đặt bánh hành xuống, lấy ra một cuốn sổ nhỏ và một xấp tiền lẻ từ túi áo. Sau khi đếm đủ ba mươi đồng, anh đưa cả tiền và cuốn sổ cho Khương Nguyệt.
“Đây là tiền lương tháng trước. Nếu cô đồng ý nấu cơm, sau này tôi sẽ đưa cô ba mươi đồng tiền sinh hoạt mỗi tháng. Cô và bọn trẻ muốn mua gì thì mua, không cần tiết kiệm quá, và cũng không cần đưa cho ai.”
Khương Nguyệt cảm thấy bất ngờ, quyền quản lý tài chính đã thuộc về cô rồi sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT