Phó Cảnh Thái chỉ thấy quen mắt, nhìn càng thích.
Cháu trai cháu gái ông ấy không ít nhưng chưa có đứa nào giống cô bé này, khiến ông ấy vừa nhìn thấy đã vui mừng.
Giống như nơi mềm mại nhất trong tim bị khơi động.
Ký ức mơ hồ trong đầu ông ấy trào dâng.
“Thủ trưởng, vẫn chưa liên lạc được với Thư Ninh, đoàn văn công nói là đi ngoại cảnh, mấy hôm nay chưa về.” Tiểu Lưu chạy nhanh tới: “Vừa rồi đến quân khu mượn điện thoại, biết được chúng ta đang ở huyện Thanh Diệu, bảo tôi tạm thời xử lý một số việc. Tôi đi tìm khách sạn cho ông ở trước, đợi cô ấy về cũng có chỗ tìm chúng ta.”
Phó Cảnh Thái: “Được, xử lý việc là quan trọng, tôi tự tìm khách sạn, đứa trẻ Thư Ninh này đúng là, việc gì cũng không báo trước.”
Ông ấy vừa quay mặt đi, cô bé sau cột điện đã biến mất, trong lòng ông ấy lập tức thắt lại: “Lúc nãy cậu đi tới có thấy một cô bé không, bé tí như củ cải, đứng sau cột điện kia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT