Nhân viên cửa hàng quốc doanh, vừa cắn hạt dưa vừa hỏi: “Sữa bột Hồng Tinh bảy đồng một hộp, một ký. Có phiếu sữa không? Có phiếu thì năm đồng.” Thái độ của cô ta hời hợt, dường như không nghĩ Khương Nguyệt có thể mua được.
Khương Nguyệt không ngờ sữa bột lại đắt như vậy. Cô nhìn thấy có loại đóng túi nhỏ hơn, 500g, liền hỏi: “Loại này thì sao?”
“Ba đồng rưỡi, có phiếu thì hai đồng rưỡi.” Nhân viên bán hàng đáp với vẻ khinh khỉnh.
“Lấy một túi loại này.” Khương Nguyệt không để ý đến ánh mắt khinh thường của cô ta, trong túi cô chỉ còn từng này tiền. Sau này còn phải mua trứng, thịt, và gạo, trước mắt chỉ mua một túi sữa bột về, khi nào bán được váy, dư dả hơn thì mua thêm.
Tiểu Quả sức khỏe yếu, không thể thiếu sữa bột, sau này việc này sẽ trở thành một chi phí lớn.
Trong cửa hàng, khẩu hiệu “Phát triển kinh tế, đảm bảo cung cấp” được treo lên cao. Cô nhìn thấy dãy quầy kính cổ bày các loại hàng hóa dọc theo tường, từ vải vóc, bình giữ nhiệt, cốc trà, đến quạt, đài phát thanh và đồng hồ. Tuy nhiên, hiện tại, Khương Nguyệt không thể mua được món nào trong số này.
Dù là cửa hàng quốc doanh lớn nhất huyện, nhưng nó chỉ bằng một cửa hàng tiện lợi nhỏ ở thời hiện đại, đi vài bước là hết.
Khương Nguyệt đến điểm cung cấp, mua hai cân thịt đùi lợn, một cân dầu đậu nành, năm cân bột mì trắng và hai cân trứng. Cô định trưa nay về làm sủi cảo. Hai anh em lâu rồi không được ăn đồ ngon, đồ xào nhiều dầu mỡ có thể khiến dạ dày không chịu được, sủi cảo là lựa chọn phù hợp nhất, vừa giàu dinh dưỡng lại no bụng.
Không có phiếu lương thực, mấy thứ này tiêu hết của cô bốn đồng hai hào. Đây là lần đầu tiên Khương Nguyệt cảm thấy tiếc tiền khi phải tiêu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT