Dương Quyên không phải là người của khu nhà, ở đây không có người quen, mặc dù cô ta vai u thịt bắp, có chút sức lực nhưng chổi của Khương Nguyệt dài, cô ta thậm chí không có cơ hội tiếp cận, vừa mới mưa xong, trên mặt đất toàn là bùn, cô ta bị quét một thân đất, còn có cả phân chó bôi lên người.
Hôm nay cô ta đi nhờ người làm việc, còn cô ý mặc quần áo mới sạch sẽ.
“Phỉ phỉ phỉ! Khương Nguyệt! Cô... phỉ! Mọi người xem, vợ của anh hùng đánh người kìa!”
Trong đám đông, một người phụ nữ ăn mặc chỉnh tề chen vào một câu: “Tôi thấy tính tình của vợ chồng Phó đoàn trưởng rất tốt, nếu cô không đến gây chuyện thì người ta đánh cô làm gì?”
Mọi người đều biết người này, chồng bà ấy là cán bộ cao cấp, bản thân bà ấy là lãnh đạo của đoàn văn công, tên là Tạ Ái Bình, mọi người trong khu gia thuộc đều gọi bà ấy là chủ nhiệm Tạ.
Bà ấy vừa mở miệng, mọi người liền lên tiếng: “Đúng vậy, người này mở miệng là gọi con người ta là thằng nhãi, còn cố tình kéo anh hùng vào, không có ý tốt!”
Phó Giang Hà và những đứa trẻ đang đi về nhà, thấy trước cửa nhà náo loạn, cậu bé liền chạy nhanh về. Vương Vinh cũng đi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT