“À...” Bị từ chối thẳng thừng, Khương Nguyệt bật cười: “Được thôi! Chúng ta có duyên sẽ gặp lại.”
Cô thực sự quá tò mò, họ Phó vốn không phải là họ phổ biến, cả thôn Hạ Thủy chỉ có một nhà họ Phó, ngoài nhà Phó Đình Xuyên ra, cô chưa từng thấy ai khác họ Phó.
Nhân viên công tác lục được bốn năm cái ví trên người tên trộm, những người mất tiền tranh nhau đến nhận, tên trộm khóc lóc thảm thiết bị người ta áp giải đến đồn cảnh sát.
Khương Nguyệt và những người khác xách đồ đến cửa, vừa thấy Nguyên Dã đang đỗ xe, cô đè nén sự tò mò về cô gái kia, vẫy tay với Nguyên Dã: “Ở đây!”
Nguyên Dã mở cốp xe, bên trong có sơn và da anh ta vừa lấy được, đã không còn chỗ, chỉ có thể để quần áo họ xách ở ghế sau.
“Nhà máy sơn có một lô hàng tồn kho, toàn là màu sắc tươi sáng, nhu cầu thị trường không lớn, bán không được, tôi lấy mỗi loại một thùng.”
Thùng nhỏ đựng 1 lít, Khương Nguyệt thấy có khoảng mười mấy màu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play