Nghĩ thông suốt, bà Trương diễn càng hăng hơn, nỗi uất ức mấy ngày nay cuối cùng cũng trút được một hơi: “Tiểu Linh à, mẹ cầu xin con, về nhà với mẹ đi, con ở nhà em trai ruột mà còn không rõ ràng với người đàn ông khác, con không vì mình thì cũng phải vì danh tiếng của em trai con chứ.”
Lữ Tiểu Xuyên nghe xong thì nổi điên: “Mụ già kia nói năng cho cẩn thận! Mắng ai đấy!”
Bà Trương bị anh ta dọa sợ, quỳ xuống ngã về sau, vừa bò vừa cầu xin: “Quân nhân đánh người rồi, cứu mạng, đánh chết người rồi!”
Lữ Tiểu Xuyên căn bản không đụng vào bà ta, bà ta vừa hét lên như vậy, kỷ luật trong xương tủy của Lữ Tiểu Xuyên khống chế cơ thể, nhất thời không chú ý còn bị Trương Thiết Quân đánh một gậy.
Dì Hồng nghe tin từ nhà chạy đến, trên eo còn buộc tạp dề, tay cầm xẻng, thấy Lữ Tiểu Xuyên bị đánh, bà ấy xông lên dùng xẻng đập vào đầu Trương Thiết Quân.
“Dám đánh con trai tôi, tôi liều mạng với anh!”
Khương Nguyệt không để bà Trương nói bậy bạ, chống nạng, tiến lên dùng nạng đánh cho bà Trương một phát: “Tôi không phải quân nhân, tôi có thể đánh bà! Để bà chửi người, để bà nói trắng đen lẫn lộn, để bà lắm mồm này!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT