Khương Nguyệt hơi hoảng: “Cần chuẩn bị gì không, ở đó có lạnh không? Phải mặc ấm chứ. Tôi đi tìm xem có quần áo ấm nào mang theo được không, còn cả giày bông, tất len nữa.” Bây giờ cô vô cùng hối hận, trước đây cứ nghĩ thời gian ở bên nhau không dài, lại vì tiền trong tay eo hẹp nên việc mua quần áo mùa đông cho Phó Đình Xuyên cứ lần lữa mãi, bây giờ chuẩn bị cũng không kịp nữa.
“Không cần, phương Nam không lạnh, không cần mang gì cả.” Phó Đình Xuyên cố gắng an ủi cô: “Mua rượu chưa? Vừa hay uống một ly, không thể phụ lòng món ăn ngon như vậy.”
Khương Nguyệt rót hai ly rượu, trong đầu suy nghĩ trăm phương ngàn kế, đều là làm sao để anh có thể phòng ngừa trước sự tập kích của địch.
“Ly rượu này chúc anh giành thắng lợi, chúng tôi chờ anh bình an khải hoàn trở về.”
Phó Đình Xuyên nhập ngũ từ năm mười mấy tuổi, những năm này đã thực hiện rất nhiều nhiệm vụ, lần nào cũng liều mạng, đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được cảm giác có người thân lo lắng.
Anh nâng ly rượu lên uống cạn: “Yên tâm.”
Ngày kết hôn, anh và Khương Nguyệt dưới sự trêu chọc của bà con đã uống rượu giao bôi, lúc đó anh nhìn thấy khuôn mặt kia liền thấy ghê tởm, rượu còn chưa kịp đưa lên miệng, anh đã đặt xuống, căn bản không cho Khương Nguyệt cơ hội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT